Một đêm anh nọ nằm mơ Cùng Chúa dạo biển nên thơ vô cùng Cảnh đời phản chiếu thiên cung Cát in bốn vết chân cùng bước nhanh Hai của Chúa, hai của anh Thầy trò nhịp bước song hành rất vui Bỗng dưng anh chợt nhìn lui Đời anh nhiều lúc dập vùi khổ đau Đắng cay hầu ngập mái đầu Mà vết chân Chúa biến đâu mất rồi? Đơn côi, tan tác, tơi bời Bơ vơ, lạc lõng, bồi hồi, ngẩn ngơ Đau thương, đổ vỡ, nghi ngờ Anh đi hỏi Chúa: "Bấy giờ Chúa đâu? Đời con theo Chúa đã lâu Lời Chúa đã hứa, biển dâu không rời Tại sao Chúa chẳng giữ lời? Bỏ con côi cút lúc đời phong ba?" Chúa rằng: "Con quý của ta Thầy bên con đó, chẳng xa phút nào Mỗi khi sóng gió ba đào Bốn vết chân đã nhập vào làm hai Vì con được vác trên vai In vết chân đó, chẳng ai khác thầy".
Cảm đề báo Đuốc Thiêng Paris, số 90, kính tặng Mục sư Nguyễn văn Bình, chủ nhiệm, và quý độc giả của Đuốc Thiêng.
xXgedeon95Xx Admin
Giới tính : Tổng số bài gửi : 16 Tuổi / Age : 29 Đến từ / From : Sand